Trịnh Văn Lợi - Cựu giáo viên 2002- 2007
Về thăm trường cũ một ngày đông
Sương phủ mờ che khắp ruộng đồng
Hàng phượng vĩ già xao xuyến lá
Tôi và trường xưa, mưa bâng khuâng…
*****
Nhớ ngày xưa ấy, cô dạy Văn
Lời giảng bao la một tấm lòng
Tròn xoe đôi mắt tôi cùng bạn
Nuốt từng lời thơ trong mắt trong
Nhớ ngày xưa ấy, mắt cô cười
Giọng gieo âu yếm, mắt trong lời
“Các em – Đất nước ngày mai ấy
Học giỏi, chăm ngoan để làm người…”
Giờ cô nơi nao, cô yêu ơi?
Bốn mươi năm chìm nổi dòng đời
Kính - Nhớ - Thương cô đầy tâm tưởng
Học trò xưa giờ đã năm mươi…
*****
Dẫu ngày xưa
Chẳng hai mươi tháng mười một…
Cô ơi!