Ngày tôi và bạn chia xa,
Là một ngày trong tôi tràng nước mắt
Trái tim tôi nghẹn lên từng cơn nấc...
Khóc và cứ khóc mãi không thôi.
Ngày tôi và bạn chia xa,
Thế giới quanh tôi như đang câm nín
Tôi nhốt mình trong căn phòng kín
Mặc cho cơ thể dần đóng băng.
Ngày tôi và bạn chia xa ,
Tâm hồn tôi như vỡ ra từng mảnh
Suốt ngày buồn với cuộc sống thiếu âm thanh
Lẻ loi giữa bốn bức tường hiu quạnh.
Bạn biết không ?
Tôi vẫn nhớ cái ngày đầy nắng ấm
Phất phơ những giọt sương lấm tấm
Tôi và đã bạn quen nhau !
Bạn đã xa rồi, xa thật rồi !
Để từng đêm tôi tìm bạn trong bóng tối
Tôi tìm bạn trong cơn mơ hoang dại
Không thấy bóng dáng bạn nơi đâu ?
Gửi bạn ngàn nổi nhớ !
Có biết chăn tôi vẫn khóc một mình
Bơ vơ giữa muôn ngàn ngã rẽ
Cố tìm kiếm một cuộc sống yên bình.
Để từng ngày,
Mây vẫn lặng lẽ trôi qua đỉnh núi
Ngày qua ngày, đêm lại về đêm
Tôi lại nhớ những giây phút êm đềm
Khi tôi có bạn !
|